Phó Chủ tịch Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam - Đồng chí Lê Minh Hoan chúc mừng Trường Đại học Thủy lợi và chia sẻ câu chuyện ngụ ngôn sâu sắc về sự chuyển giao giữa 2 thế hệ lãnh đạo Phó Chủ tịch Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam - Đồng chí Lê Minh Hoan chúc mừng Trường Đại học Thủy lợi và chia sẻ câu chuyện ngụ ngôn sâu sắc về sự chuyển giao giữa 2 thế hệ lãnh đạo Chiều 6/5, tại Trường Đại học Thủy lợi đã diễn ra buổi lễ công bố Quyết định bổ nhiệm Hiệu trưởng nhà trường. Đến dự và chúc mừng buổi lễ, đồng chí Lê Minh Hoan – Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Phó Chủ tịch Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, nguyên Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn đã có những chia sẻ đầy cảm xúc và sâu sắc. Đồng chí Lê Minh Hoan – Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Phó Chủ tịch Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam phát biểu Phát biểu tại buổi lễ, đồng chí Lê Minh Hoan không chỉ gửi lời chúc mừng tân Hiệu trưởng, GS.TS Nguyễn Trung Việt, mà còn gửi gắm một câu chuyện ngụ ngôn mang tên “Cái cây bên dòng chảy” – như một ẩn dụ đầy tinh tế về sự kế thừa và tiếp nối giữa các thế hệ lãnh đạo. Trong câu chuyện, có một cái cây to lớn, rễ sâu, bóng rộng, mà người đời gọi thân mật là Cây Thụ – biểu tượng cho người lãnh đạo tiền nhiệm là GS.TS Trịnh Minh Thụ, nguyên Hiệu trưởng Nhà trường, đã nhiều năm đứng bên dòng sông tri thức, tỏa bóng mát, che chở và nuôi dưỡng biết bao thế hệ học trò, giảng viên. Khi đến thời điểm, cây rẽ sang một hướng khác, không phải vì cạn sức, mà để nhường chỗ cho một mầm non mới – chồi non mang tên “Việt” (tức GS.TS Nguyễn Trung Việt, tân Hiệu trưởng), tiếp tục lớn lên từ chính mảnh đất được bồi đắp bởi người đi trước. Phó Chủ tịch Quốc hội Lê Minh Hoan tặng hoa, tri ân GS.TS Trịnh Minh Thụ, nguyên Hiệu trưởng trường Đại học Thủy lợi Câu chuyện mộc mạc nhưng giàu hình ảnh này đã gợi mở một triết lý sâu xa: sự chuyển giao không phải là thay thế, mà là tiếp nối một hành trình. Người cũ không rời đi, mà hóa thân vào ký ức, thành nền tảng để người mới vững bước đi lên. Đồng chí Lê Minh Hoan cũng nhấn mạnh: “Nước dạy ta bài học lớn – mềm mại nhưng bền bỉ, lặng lẽ nhưng kiên cường, đi qua mọi khe hẹp nhưng không bao giờ ngừng chảy.” Và giữa dòng chảy ấy, những cái cây của tri thức sẽ tiếp tục nối dài, cùng nhau giữ cho dòng sông ấy mãi xanh, mãi sống động. Phó Chủ tịch Quốc hội Lê Minh Hoan cũng dành tặng GS.TS Trịnh Minh Thụ cuốn sách “Bí Quyết Nghỉ hưu Hạnh phúc, Phóng khoáng và Tự do” và dành tặng GS.TS Nguyễn Trung Việt cuốn sách “Nghệ thuật lãnh đạo tận tâm”. Phó Chủ tịch Quốc hội Lê Minh Hoan chúc mừng tân Hiệu trưởng Nguyễn Trung Việt Buổi lễ kết thúc trong không khí trang trọng, ấm áp và đầy cảm hứng – như chính những giá trị mà Trường Đại học Thủy lợi đang kế thừa và phát triển. Nguyên văn câu chuyện ngụ ngôn: Cái cây bên dòng chảy Ở một vùng đất học, có một ngôi trường bên dòng sông kiến thức. Dòng nước ấy chưa từng ngừng trôi, và bên bờ ấy, có một cái cây to lớn, rễ sâu, bóng rộng, mà người đời gọi thân mật là Cây Thụ. Nhiều năm qua, Cây Thụ đứng nơi ấy. Qua bao mùa mưa nắng, cây không chỉ tỏa bóng mát cho học trò, cho thầy cô, mà còn lặng thầm gánh mưa, chắn gió, đỡ lấy những giấc mơ non nớt của bao thế hệ. Cây không nói nhiều, nhưng ai cũng thấy được những mùa quả tri thức, những lớp lá rơi thành phân cho đất, những nhành xanh không ngừng vươn về phía ánh sáng. Rồi đến một ngày, dòng sông vẫn chảy, nhưng Cây Thụ thì rẽ một lối riêng, không phải vì đã cạn sức, mà vì đã đến lúc dành khoảng đất cho mầm non mới. Lúc ấy, từ một nhánh bên bờ, một cây nhỏ hơn vươn lên, tên là Việt. Chồi còn trẻ, nhưng đất đã tốt, rễ đã ăn sâu từ những lớp học, những ngày tháng rèn luyện dưới bóng Cây Thụ. Chồi hiểu rằng, mình không phải thay thế cây cũ, mà là tiếp tục một hành trình đang dang dở. Người dân bên sông đứng nhìn, không ai buồn. Bởi cái cây cũ không biến mất, nó hoá vào đất, vào ký ức, vào những mùa thi đỗ, vào từng viên gạch trên giảng đường. Và cây nhỏ tên Việt ấy, giờ bắt đầu hành trình làm cây to hơn, với niềm tin của người đi trước, với trách nhiệm của người đón lấy dòng chảy đang tới. Lời kể bên ngoài câu chuyện Chiều nay, tại Trường Đại học Thủy lợi, có buổi chia tay giữa người đã gieo bóng mát và người sắp sửa nâng tán lá mới. Người cũ, thầy Thụ, ra đi không phải để kết thúc, mà để gieo mình vào một vùng đất mới, để làm “cái bóng” vững chãi trong ký ức bao người. Người mới, thầy Việt, đến không phải để bắt đầu lại từ đầu, mà để tiếp tục một hành trình đã được vun đắp, tưới tẩm bởi bao thế hệ tâm huyết. Giữa hai người, là một dòng sông chảy không ngừng - dòng sông tri thức. Giữa hai người, là một giá trị về nước, như câu danh ngôn “Nước dạy ta bài học lớn: mềm mại nhưng bền bỉ, lặng lẽ nhưng kiên cường, đi qua một khe hẹp nhưng không bao giờ ngừng chảy”. Và bên dòng sông kiến thức ấy, những cái cây nối tiếp nhau, không phải để thay nhau, mà để cùng nhau giữ cho dòng chảy mãi xanh. Xích Lô phóng tác BV Chiều 6/5, tại Trường Đại học Thủy lợi đã diễn ra buổi lễ công bố Quyết định bổ nhiệm Hiệu trưởng nhà trường. Đến dự và chúc mừng buổi lễ, đồng chí Lê Minh Hoan – Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Phó Chủ tịch Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, nguyên Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp và Phát triển nông thôn đã có những chia sẻ đầy cảm xúc và sâu sắc. Đồng chí Lê Minh Hoan – Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương Đảng, Phó Chủ tịch Quốc hội nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam phát biểu Phát biểu tại buổi lễ, đồng chí Lê Minh Hoan không chỉ gửi lời chúc mừng tân Hiệu trưởng, GS.TS Nguyễn Trung Việt, mà còn gửi gắm một câu chuyện ngụ ngôn mang tên “Cái cây bên dòng chảy” – như một ẩn dụ đầy tinh tế về sự kế thừa và tiếp nối giữa các thế hệ lãnh đạo. Trong câu chuyện, có một cái cây to lớn, rễ sâu, bóng rộng, mà người đời gọi thân mật là Cây Thụ – biểu tượng cho người lãnh đạo tiền nhiệm là GS.TS Trịnh Minh Thụ, nguyên Hiệu trưởng Nhà trường, đã nhiều năm đứng bên dòng sông tri thức, tỏa bóng mát, che chở và nuôi dưỡng biết bao thế hệ học trò, giảng viên. Khi đến thời điểm, cây rẽ sang một hướng khác, không phải vì cạn sức, mà để nhường chỗ cho một mầm non mới – chồi non mang tên “Việt” (tức GS.TS Nguyễn Trung Việt, tân Hiệu trưởng), tiếp tục lớn lên từ chính mảnh đất được bồi đắp bởi người đi trước. Phó Chủ tịch Quốc hội Lê Minh Hoan tặng hoa, tri ân GS.TS Trịnh Minh Thụ, nguyên Hiệu trưởng trường Đại học Thủy lợi Câu chuyện mộc mạc nhưng giàu hình ảnh này đã gợi mở một triết lý sâu xa: sự chuyển giao không phải là thay thế, mà là tiếp nối một hành trình. Người cũ không rời đi, mà hóa thân vào ký ức, thành nền tảng để người mới vững bước đi lên. Đồng chí Lê Minh Hoan cũng nhấn mạnh: “Nước dạy ta bài học lớn – mềm mại nhưng bền bỉ, lặng lẽ nhưng kiên cường, đi qua mọi khe hẹp nhưng không bao giờ ngừng chảy.” Và giữa dòng chảy ấy, những cái cây của tri thức sẽ tiếp tục nối dài, cùng nhau giữ cho dòng sông ấy mãi xanh, mãi sống động. Phó Chủ tịch Quốc hội Lê Minh Hoan cũng dành tặng GS.TS Trịnh Minh Thụ cuốn sách “Bí Quyết Nghỉ hưu Hạnh phúc, Phóng khoáng và Tự do” và dành tặng GS.TS Nguyễn Trung Việt cuốn sách “Nghệ thuật lãnh đạo tận tâm”. Phó Chủ tịch Quốc hội Lê Minh Hoan chúc mừng tân Hiệu trưởng Nguyễn Trung Việt Buổi lễ kết thúc trong không khí trang trọng, ấm áp và đầy cảm hứng – như chính những giá trị mà Trường Đại học Thủy lợi đang kế thừa và phát triển. Nguyên văn câu chuyện ngụ ngôn: Cái cây bên dòng chảy Ở một vùng đất học, có một ngôi trường bên dòng sông kiến thức. Dòng nước ấy chưa từng ngừng trôi, và bên bờ ấy, có một cái cây to lớn, rễ sâu, bóng rộng, mà người đời gọi thân mật là Cây Thụ. Nhiều năm qua, Cây Thụ đứng nơi ấy. Qua bao mùa mưa nắng, cây không chỉ tỏa bóng mát cho học trò, cho thầy cô, mà còn lặng thầm gánh mưa, chắn gió, đỡ lấy những giấc mơ non nớt của bao thế hệ. Cây không nói nhiều, nhưng ai cũng thấy được những mùa quả tri thức, những lớp lá rơi thành phân cho đất, những nhành xanh không ngừng vươn về phía ánh sáng. Rồi đến một ngày, dòng sông vẫn chảy, nhưng Cây Thụ thì rẽ một lối riêng, không phải vì đã cạn sức, mà vì đã đến lúc dành khoảng đất cho mầm non mới. Lúc ấy, từ một nhánh bên bờ, một cây nhỏ hơn vươn lên, tên là Việt. Chồi còn trẻ, nhưng đất đã tốt, rễ đã ăn sâu từ những lớp học, những ngày tháng rèn luyện dưới bóng Cây Thụ. Chồi hiểu rằng, mình không phải thay thế cây cũ, mà là tiếp tục một hành trình đang dang dở. Người dân bên sông đứng nhìn, không ai buồn. Bởi cái cây cũ không biến mất, nó hoá vào đất, vào ký ức, vào những mùa thi đỗ, vào từng viên gạch trên giảng đường. Và cây nhỏ tên Việt ấy, giờ bắt đầu hành trình làm cây to hơn, với niềm tin của người đi trước, với trách nhiệm của người đón lấy dòng chảy đang tới. Lời kể bên ngoài câu chuyện Chiều nay, tại Trường Đại học Thủy lợi, có buổi chia tay giữa người đã gieo bóng mát và người sắp sửa nâng tán lá mới. Người cũ, thầy Thụ, ra đi không phải để kết thúc, mà để gieo mình vào một vùng đất mới, để làm “cái bóng” vững chãi trong ký ức bao người. Người mới, thầy Việt, đến không phải để bắt đầu lại từ đầu, mà để tiếp tục một hành trình đã được vun đắp, tưới tẩm bởi bao thế hệ tâm huyết. Giữa hai người, là một dòng sông chảy không ngừng - dòng sông tri thức. Giữa hai người, là một giá trị về nước, như câu danh ngôn “Nước dạy ta bài học lớn: mềm mại nhưng bền bỉ, lặng lẽ nhưng kiên cường, đi qua một khe hẹp nhưng không bao giờ ngừng chảy”. Và bên dòng sông kiến thức ấy, những cái cây nối tiếp nhau, không phải để thay nhau, mà để cùng nhau giữ cho dòng chảy mãi xanh. Xích Lô phóng tác BV Trở về đầu trang