Một lời hứa âm thầm, một hành trình rực sáng Một lời hứa âm thầm, một hành trình rực sáng [Bài viết số 17- “𝐆𝐢𝐚 đ𝐢̀𝐧𝐡 𝐓𝐡𝐮̉𝐲 𝐥𝐨̛̣𝐢 – 𝐓𝐡𝐮𝐲𝐥𝐨𝐢’𝐬 𝐅𝐚𝐦𝐢𝐥𝐲”] Có những ngày, chỉ muốn buông xuôi. Nhưng rồi lại tự nhủ: không được dừng lại. Bởi còn mẹ, còn hai đứa con nhỏ, còn ước mơ của chính mình – một giấc mơ được viết tiếp từ quá khứ của cha, và được chở che bởi tình yêu của mẹ, của thầy cô, bè bạn, những con người đã đặt bàn tay lặng lẽ bên lưng mỗi khi mình chùng xuống. Bảo vệ Luận văn Thạc sĩ, ngành Kỹ thuật tài nguyên nước, tại Trường Đại học Thủy lợi, năm 2019 Phoutsadee Sida – nữ giảng viên Trường Đại học Quốc gia Lào – chính là người đã sống trọn vẹn với niềm tin ấy trong suốt hành trình hơn 9 năm học tập và trưởng thành tại Việt Nam. Cô là nữ nghiên cứu sinh người Lào đầu tiên bảo vệ thành công Luận án Tiến sĩ kỹ thuật tại Trường Đại học Thủy lợi, là Tiến sĩ người Lào thứ năm của Nhà trường, nhưng trên hết, là một phần ký ức không thể phai của mạch nguồn gắn bó Việt – Lào trong mái trường mang màu đỏ phù sa. Bảo vệ Luận văn Thạc sĩ, ngành Khoa học môi trường, tại Trường Đại học Lâm nghiệp, năm 2022 Phoutsadee sinh ra tại Viêng Chăn, trong một gia đình đặc biệt. Bố cô – ông Vane thong Sida – là cựu sinh viên ngành Công trình của Trường Đại học Thủy lợi từ những năm 1960, từng là giảng viên Trường Đại học Quốc gia Lào, và đã qua đời từ khi cô mới mười tuổi. Mẹ cô là người Việt Nam – người phụ nữ đã gieo vào lòng đứa con gái nhỏ tình yêu với tiếng Việt qua từng câu chuyện, từng lời ru, từng lần các dì từ quê ngoại sang chơi. Tiếng Việt đến với cô không qua sách vở, mà bằng một sợi dây tình cảm mộc mạc nhưng sâu xa – như hạt giống nằm yên trong đất, chỉ chờ mưa xuống là nảy mầm. Năm 2016, Phoutsadee lần đầu đặt chân đến Việt Nam để học tiếng Việt tại Trường Hữu nghị T80. Cô gái nhỏ nhắn, có đôi mắt sáng và nụ cười thân thiện ấy nhanh chóng chiếm được cảm tình của bạn bè, thầy cô vì nói tiếng Việt tự nhiên như một người Hà Nội. Dẫu vậy, hành trình hòa nhập không tránh khỏi những tình huống vừa vụng về, vừa đáng yêu. Như lần đầu đi chợ, cô phát âm sai món ăn khiến cô bán hàng không hiểu, phải “diễn” bằng cả tay chân. Kể lại, cô vẫn cười: “Mắc cỡ thì có, nhưng vui. Và nhớ tới giờ.” Nhưng những điều đáng nhớ nhất lại đến từ hành trình học tập bền bỉ, nối dài suốt gần một thập kỷ. Sau khi hoàn thành chương trình Thạc sĩ ngành Kỹ thuật tài nguyên nước tại Trường Đại học Thủy lợi năm 2019, cô tiếp tục học song song hai chương trình: Thạc sĩ ngành Khoa học môi trường tại Trường Đại học Lâm nghiệp và làm Tiến sĩ tại chính ngôi trường cha từng theo học – Trường Đại học Thủy lợi. Hai trường, hai ngành, hai con nhỏ đang lớn lên từng ngày ở quê nhà. Không ít lần, cô tự hỏi liệu mình có quá sức không. Sáng học ở Xuân Mai, chiều lại về Thủy lợi để kịp báo cáo, đêm đến lại cặm cụi dịch tài liệu, viết chuyên đề, làm nghiên cứu. Nhưng điều duy nhất cô không làm, là bỏ cuộc. GS.TS Nguyễn Trung Việt, Hiệu trưởng chúc mừng Phoutsadee Sida bảo vệ thành công Luận án Tiến sĩ kỹ thuật cấp trường (tháng 6/2025) Trong những tháng ngày ấy, điều nâng bước cô chính là sự hiện diện thầm lặng của gia đình bên ngoại tại Hà Nội – những người thân yêu luôn ở bên cô như một chỗ dựa. Và cả hai thầy hướng dẫn – PGS.TS Nguyễn Hoàng Sơn và TS. Nguyễn Quang Phi, khoa Kỹ thuật tài nguyên nước – những người kiên nhẫn lắng nghe, đồng hành, khích lệ cô trên từng chặng nghiên cứu, giúp cô không đánh mất phương hướng giữa muôn trùng dữ liệu và áp lực học thuật. Rồi một ngày của năm 2023, biến cố lớn nhất ập đến: mẹ cô – người đầu tiên dạy cô tiếng Việt, cũng là người kết nối hai miền quê hương – đột ngột qua đời. Nỗi đau tưởng như không thể đứng dậy nổi. Cô đã từng hy vọng, từng mường tượng khoảnh khắc được nhìn mẹ rơi nước mắt vì tự hào. Nhưng hy vọng ấy khép lại mãi mãi. Chỉ còn một lời hứa âm thầm, mà cô giữ chặt trong tim: phải sống xứng đáng với kỳ vọng, với hành trình mà mẹ đã lặng lẽ gieo những bước đầu tiên. Gia đình và Tập thể phòng Chính trị và CTSV – đơn vị phụ trách LHS chúc mừng Tân Tiến sĩ Phoutsadee Sida bảo vệ thành công Luận án Tiến sỹ cấp trường, tại Trường Đại học Thủy lợi (tháng 6/2025) Ngày 26/6/2025, tại Hội trường K1 – Trường Đại học Thủy lợi, Phoutsadee Sida bảo vệ thành công Luận án Tiến sĩ kỹ thuật cấp Trường với đề tài mang tính ứng dụng cao cho vùng lưu vực sông Sedone của Lào. Luận án được Hội đồng khoa học đánh giá tốt, với 3 chuyên đề nghiên cứu hoàn chỉnh và 4 bài báo khoa học công bố. Buổi bảo vệ có sự hiện diện của Hiệu trưởng Nhà trường, của các thầy cô, đồng nghiệp, người thân, đại diện Đại sứ quán Lào – không ai nói ra, nhưng tất cả đều hiểu rằng đây là một khoảnh khắc thiêng liêng, không chỉ của một người học trò, mà còn của một hành trình kéo dài qua hai thế hệ. Phoutsadee Sida đưa 2 con từ Lào đến tham quan Trường Đại học Thủy lợi Có người từng nói: sự tri ân đẹp nhất là tiếp nối. Với riêng Phoutsadee, việc trở lại Trường Đại học Quốc gia Lào sau khi tốt nghiệp để tiếp tục giảng dạy không chỉ là một điểm đến, mà là sự trở về. Cô mang theo không chỉ kiến thức, mà cả những trải nghiệm sống động, những bài học sâu sắc từ đất nước của mẹ, để truyền lại cho thế hệ học trò của chính mình. Cô mong muốn sẽ có nhiều dự án hợp tác hơn nữa giữa Việt Nam và Lào, đặc biệt trong lĩnh vực tài nguyên nước – nơi mà cả cha cô và cô đều đã dồn tâm huyết. Giấc mơ nối tiếp giấc mơ. Những bước chân trở về, thực ra chưa từng rời xa. Bởi cha cô – ông Vane thong Sida – cách đây hơn nửa thế kỷ cũng đã đến đây, học tập và trưởng thành từ nơi này. Có lẽ ông không thể ngờ rằng, sau ngần ấy năm, cô con gái nhỏ của ông sẽ quay lại Việt Nam, không phải để đi tìm lại ký ức, mà để viết tiếp ước mơ của ông bằng chính trái tim, nghị lực và tri thức của một người con Lào mang trong mình hai dòng máu – hai quê hương. Gia đình quê ngoại mẹ của Phoutsadee Sida tại Việt Nam Gia đình truyền thống Thủy lợi – đôi khi không chỉ là những người sinh ra trên cùng một mảnh đất, học cùng một mái trường – mà còn là những con người gắn bó bởi lý tưởng, bởi ký ức và bởi sự tri ân bất tận với những gì mà Thủy lợi đã gieo vào tim họ. Phoutsadee Sida là một minh chứng sống động cho điều đó. Cô không chỉ là một Tiến sĩ, một người mẹ, một giảng viên. Cô là sợi dây nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa cha và con, giữa hai đất nước anh em. Và Trường Đại học Thủy lợi – nơi cô gọi là “GIA ĐÌNH” – sẽ mãi tự hào vì đã đồng hành cùng một người học trò như thế. Bình Dương, Ảnh NVCC 📌 𝐇𝐮̛𝐨̛̉𝐧𝐠 𝐮̛́𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐢̀𝐧𝐡 “𝐆𝐢𝐚 đ𝐢̀𝐧𝐡 𝐓𝐡𝐮̉𝐲 𝐥𝐨̛̣𝐢 – 𝐓𝐡𝐮𝐲𝐥𝐨𝐢‘𝐬 𝐅𝐚𝐦𝐢𝐥𝐲” Bài viết này cũng là lời hưởng ứng chương trình xét tặng danh hiệu “Gia đình Thủy lợi” do Trường Đại học Thủy lợi phát động, nhằm tôn vinh những gia đình có truyền thống nhiều thế hệ học tập, công tác tại Trường. [Bài viết số 17- “𝐆𝐢𝐚 đ𝐢̀𝐧𝐡 𝐓𝐡𝐮̉𝐲 𝐥𝐨̛̣𝐢 – 𝐓𝐡𝐮𝐲𝐥𝐨𝐢’𝐬 𝐅𝐚𝐦𝐢𝐥𝐲”] Có những ngày, chỉ muốn buông xuôi. Nhưng rồi lại tự nhủ: không được dừng lại. Bởi còn mẹ, còn hai đứa con nhỏ, còn ước mơ của chính mình – một giấc mơ được viết tiếp từ quá khứ của cha, và được chở che bởi tình yêu của mẹ, của thầy cô, bè bạn, những con người đã đặt bàn tay lặng lẽ bên lưng mỗi khi mình chùng xuống. Bảo vệ Luận văn Thạc sĩ, ngành Kỹ thuật tài nguyên nước, tại Trường Đại học Thủy lợi, năm 2019 Phoutsadee Sida – nữ giảng viên Trường Đại học Quốc gia Lào – chính là người đã sống trọn vẹn với niềm tin ấy trong suốt hành trình hơn 9 năm học tập và trưởng thành tại Việt Nam. Cô là nữ nghiên cứu sinh người Lào đầu tiên bảo vệ thành công Luận án Tiến sĩ kỹ thuật tại Trường Đại học Thủy lợi, là Tiến sĩ người Lào thứ năm của Nhà trường, nhưng trên hết, là một phần ký ức không thể phai của mạch nguồn gắn bó Việt – Lào trong mái trường mang màu đỏ phù sa. Bảo vệ Luận văn Thạc sĩ, ngành Khoa học môi trường, tại Trường Đại học Lâm nghiệp, năm 2022 Phoutsadee sinh ra tại Viêng Chăn, trong một gia đình đặc biệt. Bố cô – ông Vane thong Sida – là cựu sinh viên ngành Công trình của Trường Đại học Thủy lợi từ những năm 1960, từng là giảng viên Trường Đại học Quốc gia Lào, và đã qua đời từ khi cô mới mười tuổi. Mẹ cô là người Việt Nam – người phụ nữ đã gieo vào lòng đứa con gái nhỏ tình yêu với tiếng Việt qua từng câu chuyện, từng lời ru, từng lần các dì từ quê ngoại sang chơi. Tiếng Việt đến với cô không qua sách vở, mà bằng một sợi dây tình cảm mộc mạc nhưng sâu xa – như hạt giống nằm yên trong đất, chỉ chờ mưa xuống là nảy mầm. Năm 2016, Phoutsadee lần đầu đặt chân đến Việt Nam để học tiếng Việt tại Trường Hữu nghị T80. Cô gái nhỏ nhắn, có đôi mắt sáng và nụ cười thân thiện ấy nhanh chóng chiếm được cảm tình của bạn bè, thầy cô vì nói tiếng Việt tự nhiên như một người Hà Nội. Dẫu vậy, hành trình hòa nhập không tránh khỏi những tình huống vừa vụng về, vừa đáng yêu. Như lần đầu đi chợ, cô phát âm sai món ăn khiến cô bán hàng không hiểu, phải “diễn” bằng cả tay chân. Kể lại, cô vẫn cười: “Mắc cỡ thì có, nhưng vui. Và nhớ tới giờ.” Nhưng những điều đáng nhớ nhất lại đến từ hành trình học tập bền bỉ, nối dài suốt gần một thập kỷ. Sau khi hoàn thành chương trình Thạc sĩ ngành Kỹ thuật tài nguyên nước tại Trường Đại học Thủy lợi năm 2019, cô tiếp tục học song song hai chương trình: Thạc sĩ ngành Khoa học môi trường tại Trường Đại học Lâm nghiệp và làm Tiến sĩ tại chính ngôi trường cha từng theo học – Trường Đại học Thủy lợi. Hai trường, hai ngành, hai con nhỏ đang lớn lên từng ngày ở quê nhà. Không ít lần, cô tự hỏi liệu mình có quá sức không. Sáng học ở Xuân Mai, chiều lại về Thủy lợi để kịp báo cáo, đêm đến lại cặm cụi dịch tài liệu, viết chuyên đề, làm nghiên cứu. Nhưng điều duy nhất cô không làm, là bỏ cuộc. GS.TS Nguyễn Trung Việt, Hiệu trưởng chúc mừng Phoutsadee Sida bảo vệ thành công Luận án Tiến sĩ kỹ thuật cấp trường (tháng 6/2025) Trong những tháng ngày ấy, điều nâng bước cô chính là sự hiện diện thầm lặng của gia đình bên ngoại tại Hà Nội – những người thân yêu luôn ở bên cô như một chỗ dựa. Và cả hai thầy hướng dẫn – PGS.TS Nguyễn Hoàng Sơn và TS. Nguyễn Quang Phi, khoa Kỹ thuật tài nguyên nước – những người kiên nhẫn lắng nghe, đồng hành, khích lệ cô trên từng chặng nghiên cứu, giúp cô không đánh mất phương hướng giữa muôn trùng dữ liệu và áp lực học thuật. Rồi một ngày của năm 2023, biến cố lớn nhất ập đến: mẹ cô – người đầu tiên dạy cô tiếng Việt, cũng là người kết nối hai miền quê hương – đột ngột qua đời. Nỗi đau tưởng như không thể đứng dậy nổi. Cô đã từng hy vọng, từng mường tượng khoảnh khắc được nhìn mẹ rơi nước mắt vì tự hào. Nhưng hy vọng ấy khép lại mãi mãi. Chỉ còn một lời hứa âm thầm, mà cô giữ chặt trong tim: phải sống xứng đáng với kỳ vọng, với hành trình mà mẹ đã lặng lẽ gieo những bước đầu tiên. Gia đình và Tập thể phòng Chính trị và CTSV – đơn vị phụ trách LHS chúc mừng Tân Tiến sĩ Phoutsadee Sida bảo vệ thành công Luận án Tiến sỹ cấp trường, tại Trường Đại học Thủy lợi (tháng 6/2025) Ngày 26/6/2025, tại Hội trường K1 – Trường Đại học Thủy lợi, Phoutsadee Sida bảo vệ thành công Luận án Tiến sĩ kỹ thuật cấp Trường với đề tài mang tính ứng dụng cao cho vùng lưu vực sông Sedone của Lào. Luận án được Hội đồng khoa học đánh giá tốt, với 3 chuyên đề nghiên cứu hoàn chỉnh và 4 bài báo khoa học công bố. Buổi bảo vệ có sự hiện diện của Hiệu trưởng Nhà trường, của các thầy cô, đồng nghiệp, người thân, đại diện Đại sứ quán Lào – không ai nói ra, nhưng tất cả đều hiểu rằng đây là một khoảnh khắc thiêng liêng, không chỉ của một người học trò, mà còn của một hành trình kéo dài qua hai thế hệ. Phoutsadee Sida đưa 2 con từ Lào đến tham quan Trường Đại học Thủy lợi Có người từng nói: sự tri ân đẹp nhất là tiếp nối. Với riêng Phoutsadee, việc trở lại Trường Đại học Quốc gia Lào sau khi tốt nghiệp để tiếp tục giảng dạy không chỉ là một điểm đến, mà là sự trở về. Cô mang theo không chỉ kiến thức, mà cả những trải nghiệm sống động, những bài học sâu sắc từ đất nước của mẹ, để truyền lại cho thế hệ học trò của chính mình. Cô mong muốn sẽ có nhiều dự án hợp tác hơn nữa giữa Việt Nam và Lào, đặc biệt trong lĩnh vực tài nguyên nước – nơi mà cả cha cô và cô đều đã dồn tâm huyết. Giấc mơ nối tiếp giấc mơ. Những bước chân trở về, thực ra chưa từng rời xa. Bởi cha cô – ông Vane thong Sida – cách đây hơn nửa thế kỷ cũng đã đến đây, học tập và trưởng thành từ nơi này. Có lẽ ông không thể ngờ rằng, sau ngần ấy năm, cô con gái nhỏ của ông sẽ quay lại Việt Nam, không phải để đi tìm lại ký ức, mà để viết tiếp ước mơ của ông bằng chính trái tim, nghị lực và tri thức của một người con Lào mang trong mình hai dòng máu – hai quê hương. Gia đình quê ngoại mẹ của Phoutsadee Sida tại Việt Nam Gia đình truyền thống Thủy lợi – đôi khi không chỉ là những người sinh ra trên cùng một mảnh đất, học cùng một mái trường – mà còn là những con người gắn bó bởi lý tưởng, bởi ký ức và bởi sự tri ân bất tận với những gì mà Thủy lợi đã gieo vào tim họ. Phoutsadee Sida là một minh chứng sống động cho điều đó. Cô không chỉ là một Tiến sĩ, một người mẹ, một giảng viên. Cô là sợi dây nối giữa quá khứ và hiện tại, giữa cha và con, giữa hai đất nước anh em. Và Trường Đại học Thủy lợi – nơi cô gọi là “GIA ĐÌNH” – sẽ mãi tự hào vì đã đồng hành cùng một người học trò như thế. Bình Dương, Ảnh NVCC 📌 𝐇𝐮̛𝐨̛̉𝐧𝐠 𝐮̛́𝐧𝐠 𝐜𝐡𝐮̛𝐨̛𝐧𝐠 𝐭𝐫𝐢̀𝐧𝐡 “𝐆𝐢𝐚 đ𝐢̀𝐧𝐡 𝐓𝐡𝐮̉𝐲 𝐥𝐨̛̣𝐢 – 𝐓𝐡𝐮𝐲𝐥𝐨𝐢‘𝐬 𝐅𝐚𝐦𝐢𝐥𝐲” Bài viết này cũng là lời hưởng ứng chương trình xét tặng danh hiệu “Gia đình Thủy lợi” do Trường Đại học Thủy lợi phát động, nhằm tôn vinh những gia đình có truyền thống nhiều thế hệ học tập, công tác tại Trường. Trở về đầu trang