Áp dụng chỉ số dễ bị tổn thương sinh kế gắn với rừng ngập mặn trong bối cảnh biến đổi khí hậu tại các huyện Nga Sơn và Hậu Lộc, tỉnh Thanh Hóa Áp dụng chỉ số dễ bị tổn thương sinh kế gắn với rừng ngập mặn trong bối cảnh biến đổi khí hậu tại các huyện Nga Sơn và Hậu Lộc, tỉnh Thanh Hóa Năm 2008, toàn tỉnh Thanh Hóa có hơn 1.004 ha rừng ngập mặn và diện tích rừng ngập mặn đã tăng lên 1.174 ha vào năm 2012. Tuy nhiên, theo dự án kiểm kê rừng năm 2015, diện tích rừng ngập mặn toàn tỉnh đã giảm rất nhanh, chỉ còn 481,8 ha. Sự suy giảm đáng kể diện tích rừng ngập mặn trong khu vực làm ảnh hưởng lớn đến sinh kế của một bộ phận người dân ven biển cũng như gia tăng sự tổn thương đến các tiềm lực kinh tế khác của khu vực trong bối cảnh biến đổi khí hậu. Thư viện xin giới thiệu đến bạn đọc bài báo “Áp dụng chỉ số dễ bị tổn thương sinh kế gắn với rừng ngập mặn trong bối cảnh biến đổi khí hậu tại các huyện Nga Sơn và Hậu Lộc, tỉnh Thanh Hóa” do các tác giả Phùng Ngọc Trường, Lê Anh Tuân của Viện Sinh thái và Bảo vệ công trình, Viện Khoa học Thủy lợi Việt Nam, Phạm Thị Bích Ngọc của Viện Tài nguyên và Môi trường - CRES, Đại học Quốc gia Hà Nội, Nguyễn Thị Xuân Thắng của Khoa Môi trường, Trường Đại học Thủy lợi thực hiện. Bài báo được đăng trên Tạp chí Khoa học Thuỷ lợi và Môi trường, Số 66 (9/2019), tr.123-130. Tóm tắt: Bài báo trình bày kết quả áp dụng chỉ số LVI để đánh giá định lượng mức độ dễ bị tổn thương sinh kế ở 4 xã ven biển có rựng ngập mặn thuộc huyện Nga Sơn và Hậu Lộc, tỉnh Thanh Hóa. Bộ chỉ số được xây dựng gồm 48 yếu tố phụ, 7 yếu tố chính: Thảm họa tự nhiên và biến đổi khí hậu, hiện trạng chăm sóc sức khỏe, hiện trạng cung cấp thực phẩm, tiếp cận các tiện nghi, hiện trạng sinh kế, dân số - xã hội, hỗ trợ cộng đồng và 3 nhóm cấu thành theo IPCC: mức độ phơi bày (E), mức độ nhạy cảm (S), khả năng thích ứng (AC). Các kết quả cho thấy tác động của biến đổi khí hậu đến cộng đồng dân cư là khá lớn nhưng (AC) chưa thật sự đáp ứng được những diễn biến cực đoan, khó đoán định của các hiện tượng thời tiết, khí hậu... LVI có thể áp dụng ở đơn vị hành chính các cấp, giúp cơ quan quản lý, các nhà hoạch định chính sách giám sát diễn biến mức độ dễ bị tổn thương, đề xuất xây dựng chính sách hướng tới sinh kế bền vững. Từ khoá: Chỉ số tổn thương sinh kế; Sinh kế; Biến đổi khí hậu; Rừng ngập mặn Thông tin chi tiết bài báo, kính mời quý độc giả truy cập theo liên kết: http://tailieuso.tlu.edu.vn/handle/DHTL/9197 Năm 2008, toàn tỉnh Thanh Hóa có hơn 1.004 ha rừng ngập mặn và diện tích rừng ngập mặn đã tăng lên 1.174 ha vào năm 2012. Tuy nhiên, theo dự án kiểm kê rừng năm 2015, diện tích rừng ngập mặn toàn tỉnh đã giảm rất nhanh, chỉ còn 481,8 ha. Sự suy giảm đáng kể diện tích rừng ngập mặn trong khu vực làm ảnh hưởng lớn đến sinh kế của một bộ phận người dân ven biển cũng như gia tăng sự tổn thương đến các tiềm lực kinh tế khác của khu vực trong bối cảnh biến đổi khí hậu. Thư viện xin giới thiệu đến bạn đọc bài báo “Áp dụng chỉ số dễ bị tổn thương sinh kế gắn với rừng ngập mặn trong bối cảnh biến đổi khí hậu tại các huyện Nga Sơn và Hậu Lộc, tỉnh Thanh Hóa” do các tác giả Phùng Ngọc Trường, Lê Anh Tuân của Viện Sinh thái và Bảo vệ công trình, Viện Khoa học Thủy lợi Việt Nam, Phạm Thị Bích Ngọc của Viện Tài nguyên và Môi trường - CRES, Đại học Quốc gia Hà Nội, Nguyễn Thị Xuân Thắng của Khoa Môi trường, Trường Đại học Thủy lợi thực hiện. Bài báo được đăng trên Tạp chí Khoa học Thuỷ lợi và Môi trường, Số 66 (9/2019), tr.123-130. Tóm tắt: Bài báo trình bày kết quả áp dụng chỉ số LVI để đánh giá định lượng mức độ dễ bị tổn thương sinh kế ở 4 xã ven biển có rựng ngập mặn thuộc huyện Nga Sơn và Hậu Lộc, tỉnh Thanh Hóa. Bộ chỉ số được xây dựng gồm 48 yếu tố phụ, 7 yếu tố chính: Thảm họa tự nhiên và biến đổi khí hậu, hiện trạng chăm sóc sức khỏe, hiện trạng cung cấp thực phẩm, tiếp cận các tiện nghi, hiện trạng sinh kế, dân số - xã hội, hỗ trợ cộng đồng và 3 nhóm cấu thành theo IPCC: mức độ phơi bày (E), mức độ nhạy cảm (S), khả năng thích ứng (AC). Các kết quả cho thấy tác động của biến đổi khí hậu đến cộng đồng dân cư là khá lớn nhưng (AC) chưa thật sự đáp ứng được những diễn biến cực đoan, khó đoán định của các hiện tượng thời tiết, khí hậu... LVI có thể áp dụng ở đơn vị hành chính các cấp, giúp cơ quan quản lý, các nhà hoạch định chính sách giám sát diễn biến mức độ dễ bị tổn thương, đề xuất xây dựng chính sách hướng tới sinh kế bền vững. Từ khoá: Chỉ số tổn thương sinh kế; Sinh kế; Biến đổi khí hậu; Rừng ngập mặn Thông tin chi tiết bài báo, kính mời quý độc giả truy cập theo liên kết: http://tailieuso.tlu.edu.vn/handle/DHTL/9197 Trở về đầu trang